Cung điện Potala là một công trình hùng vĩ, đứng sừng sững giữa thành phố Lhasa, là biểu tượng không thể nhầm lẫn của văn hóa Tây Tạng.

Tham quan tu viện và đền chùa ở Lhasa
Chiều hôm đó, chúng tôi ghé thăm đền Drepung và đền Jokhang – nơi được xem là linh thiêng nhất của Tây Tạng. May mắn thay, khi đến Drepung, chúng tôi đến đúng lúc với buổi tranh luận truyền thống của các sư. Lưu ý rằng, buổi “debate” này là một nghi thức đối thoại, giúp các sư rèn luyện trí tuệ và sự hiểu biết về giáo lý Phật giáo, chứ không phải là “lễ kể tội” như một số người có thể hiểu nhầm.
Drepung vốn từng là nơi tập trung hàng trăm sư – thậm chí con số này có lúc lên đến gần 1000 sư – mặc dù hiện nay có thể chỉ còn khoảng 500 sư tùy theo thời điểm. Cảnh tượng những sư tranh luận sôi nổi khiến tôi như lạc vào một thế giới tâm linh hoàn toàn khác.

Tiếp đó, chúng tôi đến đền Jokhang, trung tâm linh thiêng của Lhasa, nơi hàng ngàn người hành hương đến thể hiện lòng thành kính. Mỗi bước đi gần đền là một nghi thức cúi lạy, thể hiện đức tin sâu sắc của họ. Trước cửa đền, không ít người đứng từ trưa cho tới chập tối chỉ để cầu nguyện.

Hành trình về phía Everest Base Camp và Nepal
Sau khi rời Lhasa, chúng tôi khởi hành về phía Everest Base Camp. Hành trình đến Lhasa khá thuận lợi với các phương tiện hiện đại, dù không khí khô và nắng gắt là điều cần lưu ý.
Sáng hôm sau, chúng tôi xuất phát lúc 8:30, đi xe khoảng 4–5 giờ qua một hồ thiêng và một tu viện trước khi về đêm tại Shigatse – thành phố lớn thứ hai của Tây Tạng. Tại Shigatse, chúng tôi đã có dịp tham quan Tashilhunpo Monastery – nơi ở truyền thống của Ban Thiền Lạt Ma (Panchen Lama), một nhân vật tôn giáo có vai trò quan trọng chỉ sau Đạt Lai Lạt Ma. Sau đó, hành trình còn đưa chúng tôi đến Sakya – một địa danh lịch sử từng là trung tâm của phái Sakya vào thế kỷ 13, nơi chúng tôi ghé thăm một tu viện và nghỉ đêm.
Sáng ngày thứ 3, theo kế hoạch, chúng tôi sẽ đến thăm tu viện Rongbuk – tu viện cao nhất thế giới (với độ cao 5.170 m) – rồi đến Everest Base Camp ở độ cao khoảng 5.200 m. Mặc dù mong đợi được ngắm trọn vẻ hùng vĩ của đỉnh Everest (Qomolangma – 8.848 m), nhưng do thời tiết nhiều mây nên chỉ nhìn thấy đỉnh lấp ló qua lớp sương mù dày.
Sau khi tham quan khu Base Camp, chúng tôi chuyển sang xe ngựa xuống trại, khu tập trung cho những người chuẩn bị leo lên Everest từ phía Tây Tạng, với khoảng 30 “khách sạn” là lều trại, tạo nên cảnh quan khá ấn tượng.
Buổi tối tại Base Camp, thời tiết lạnh cắt và sương mù dày đặc đã khiến chúng tôi cảm nhận rõ sức ảnh hưởng của độ cao. Dù người dân địa phương rất tử tế, sắp xếp chăn đắp theo trình tự – từ chăn bông dày cho đến lớp chăn cứng – nhưng chỉ sau khoảng 2 giờ giấc ngủ, cơn đau đầu nặng khiến tôi không thể ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, vào khoảng 10 giờ, chúng tôi khởi hành rời khu Base Camp về phía biên giới Nepal. Đến gần 1 giờ trưa, sau khi rời khỏi khu bảo tồn thiên nhiên Qomolangma, chúng tôi tiến theo con đường hữu nghị từ thị trấn Tingri về Zhangmu – điểm cuối có thể sử dụng internet trước khi sang Nepal.
Đoạn đường từ Tingri đến Zhangmu, dài khoảng 150 km, đang được cải tạo nên xe di chuyển khá chậm. Hành trình này mất gần 10 tiếng lái xe, trong đó 30 km cuối cùng kéo dài hơn 3 giờ. Con đường hẹp chỉ rộng khoảng 3 m, chỉ đủ cho một chiều xe chạy (ban ngày chỉ cho phép một chiều, đến ban đêm mới mở chiều ngược lại). Bên dưới vực sâu là một con sông chảy xiết, bên kia là những đỉnh núi cao chót vót với sương mù bao trùm – đúng với danh xưng “cung đường tử thần” từng được báo chí nhắc đến.
Cuối cùng, chúng tôi cũng đến Zhangmu, ngay tại biên giới với Nepal. Kế hoạch của tôi là ở Kathmandu 1–2 ngày trước khi tiếp tục hành trình đến Lumbini – nơi được ghi nhận là nơi Phật ra đời.
--- Bài viết này có hữu ích không? ---
Nhấn sao để đánh giá!
Đánh giá trung bình 5 / 5. Số đánh giá: 5
Chưa có đánh giá.