
Trong bối cảnh giáo dục đại học ngày càng phát triển, việc tự chủ trong quản trị đại học đã trở thành một xu hướng tất yếu. Đặc biệt, sự tham gia của giảng viên vào các hoạt động quản trị không chỉ là yêu cầu cấp thiết mà còn là một yếu tố then chốt trong quá trình nâng cao chất lượng giáo dục. Để hiểu rõ xu hướng này ở Việt Nam, tác giả Pham Thi Thanh Hai (Đại học Giáo dục) và Le Thi Kim Anh (Đại học Sư phạm Hà Nội) đã thực hiện nghiên cứu mang tên “Sự tham gia của giảng viên trong quản trị đại học – một bước tiến đến tự chủ và các vấn đề thực tiễn, với mục tiêu hiểu rõ mức độ tham gia của giảng viên trong quản trị đại học tại Việt Nam. Bài báo được đăng trên tạp chí Studies in Higher Education, thuộc nhà xuất bản Taylor & Francis (xem chi tiết tại: Academic staff’s participation in university governance – a move towards autonomy and its practical problems)
Bối cảnh của nghiên cứu
Từ năm 2013, giáo dục đại học Việt Nam đã trải qua những cải cách mạnh mẽ sau khi Luật Giáo dục Đại học (2012) được ban hành, với trọng tâm là tăng cường quyền tự chủ và trách nhiệm xã hội của các cơ sở giáo dục đại học (CSGDĐH). Chính phủ Việt Nam đã đưa ra các chính sách như phân quyền, nhằm chuyển giao quyền ra quyết định và trách nhiệm từ cấp cao xuống cấp thấp hơn, để thúc đẩy quá trình tự chủ đại học và nâng cao hiệu quả hệ thống. Các chính sách quan trọng bao gồm Luật Giáo dục Đại học (2012, 2018) và Điều lệ trường đại học (2014).
Quản trị đại học được hiểu là các quy trình và cấu trúc thông qua đó trường đại học tự quản lý công việc, bao gồm việc ra quyết định, lập kế hoạch và tổ chức. Quản trị chung đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy quyền tự chủ của tổ chức và sự tham gia của giảng viên vào quá trình ra quyết định. Các nghiên cứu từ Mỹ nhấn mạnh tầm quan trọng của quản trị chung trong giáo dục đại học, với sự tham gia tích cực của giảng viên và nhân viên trong việc định hình các quyết sách của tổ chức giáo dục.
Tuy nhiên, sự tham gia của giảng viên vào quản trị chung vẫn còn nhiều tranh cãi. Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng sự tham gia của giảng viên có tác động tích cực đến hiệu quả quản trị cấp khoa. Tuy nhiên, một số nghiên cứu cũng cho thấy sự tham gia này có thể ảnh hưởng tiêu cực đến chất lượng tổ chức nếu không được quản lý đúng cách. Tại Việt Nam, có rất ít tài liệu nghiên cứu về sự tham gia của giảng viên vào quản trị đại học, và nghiên cứu này nhằm xem xét mức độ và hiệu quả của sự tham gia đó trong bối cảnh giáo dục đại học.
Thông qua nghiên cứu này, các tác giả đã tổng hợp các chính sách hiện hành về tự chủ đại học ở Việt Nam, đặc biệt là những quy định liên quan đến việc thành lập Hội đồng trường (UBT) trong các CSGDĐH công lập, đồng thời đánh giá mức độ và hiệu quả tham gia của giảng viên trong quản trị đại học.
Kết quả nghiên cứu
Kết quả nghiên cứu cho thấy sự tham gia của giảng viên trong quản trị trường đại học còn hạn chế, nhưng có mối liên hệ chặt chẽ với hiệu quả của các hoạt động quản trị. Mức độ tham gia và hiệu quả có mối tương quan cao (r = 0.895). Điều này chỉ ra rằng để tăng cường hiệu quả quản trị, việc mở rộng sự tham gia của giảng viên vào các quá trình ra quyết định là rất quan trọng. Khi giảng viên có quyền đóng góp và tham gia nhiều hơn, hiệu quả của các quyết định và chính sách trong trường sẽ tốt hơn.
Nhìn chung, kết quả nghiên cứu cho thấy sự cần thiết của việc tạo ra cơ chế mở rộng vai trò của giảng viên trong quản trị đại học, đặc biệt trong các lĩnh vực mà họ có thể chưa có sự tham gia đầy đủ như tài chính và quản lý tổ chức. Điều này có thể giúp nâng cao hiệu quả quản trị chung tổng thể và đưa ra những quyết định chính xác hơn nhờ vào sự đóng góp của những người có trình độ chuyên môn cao.
--- Bài viết này có hữu ích không? ---
Nhấn sao để đánh giá!
Đánh giá trung bình 0 / 5. Số đánh giá: 0
Chưa có đánh giá.